Võng Du Chi Trận Tiện Thiên Nhai
Phan_11
“Em không có học đại học.” Mặc Vân quyết định thẳng thắn thành khẩn khai báo, đã thật tâm theo đuổi thì làm sao gạt cô cho được, nên nói ra để cô có quyền lựa chọn.
“Như vậy a, chị đây trước có chút hiểu lầm. Chồng à, thật có lỗi. . . . . .” Nam Nam nhất thời hiểu rõ, trách không được trước kia vô tình đề cập chuyện em ấy đại học, em ấy đã lãng sang chuyện khác, thì ra là thế.
Mặc Vân cảm thấy vui sướng khi cô gọi mình là ‘chồng’, ngoài miệng hỏi lại: “Chị đang. . . . . . xem thường em?”
“Sao?” Lí Nam Nam nghe hắn hỏi, trong lòng càng thêm hiểu rõ, nguyên lai em ấy đang sợ điều này, tuy biết em ấy không học đại học có chút thất vọng cùng tiếc nuối, nhưng là hết cách rồi, tư tưởng của người Trung Quốc vốn là thế mà, dù sao em ấy cũng là một đứa nhỏ thành thật!
Vì thế Nam Nam nói: “Em đang lo lắng cái gì, chị đâu có tư tưởng phong kiến, lên đại là giỏi sao? Tốt nghiệp xong ai chẳng lo tìm việc, hồ sơ xin việc như đá chìm đáy biển, có việc rồi phải trải qua khảo nghiệm địa ngục, không có thực lực liền bị đá ra. Phóng nhãn nhìn lại sinh viên toàn dồn hết tinh lực của tuổi trẻ vào tiểu thuyết cùng trò chơi, nữ sinh giả thanh cao, nam sinh tìm bạn gái để lên giường không chịu thì bye bye, một mặt ghét bỏ nữ sinh trong lớp như khủng long nhưng cam lòng a dua để hỏi bài. Rõ ràng chính mình không thật lòng nhưng giả một bộ bị người ta phản bội, đây là khái niệm về sinh viên, hừ, có gì tốt!”
Ơ. . . . . .
Mặc Vân bị những lời này lâm vào đám sương mù, nhất thời chẳng biết phản ứng thế nào, mơ hồ lên tiếng: “Chị nói là. . . . . . nói là. . . . . .”
Ai nha, nhất thời kích động a! Nam Nam phát ra một tiếng rầu rĩ cùng thở dài, gục đầu xuống bàn.
Tiểu Cầm vừa mới cũng nghe một trận diễn thuyết đầy sục sôi vẫn còn đang khiếp sợ thì thấy Nam Nam gục đầu vào bàn, không khỏi hướng Đại Dũng ở đầu dây bên kia rên lên: “Điên rồi, Nam Nam đang động kinh!”
“Chị ơi, chị không sao chứ?” Mặc Vân thanh tỉnh lại liền quan tâm hỏi, bởi vì nghe được bên kia phát ra thanh âm rầu rĩ.
“A ha ha, tiểu mỹ nhân, vừa rồi phát sinh chuyện gì?”
“Không. . . . . . Không có gì.” Mặt hắn có chút co rút, rốt cục nhịn không được cười ha hả: “Vợ à, vợ rất đáng yêu!!! Ha ha. . . . . .”
Ơ. . . . . . Nam Nam yên lòng cười gượng. Tiểu Cầm nhu nhu thái dương, thuật lại cho Đại Dũng: “Động kinh xong, chúng ta tiếp tục.”
Rốt cục hai người cười xong, Mặc Vân cảm thấy thoải mái hơn nhiều, chọn thoát game chú tâm nói chuyện cùng cô. Vô cùng đơn giản đem tình huống nói sơ lược cho cô biết, cũng làm cho Nam Nam cảm động, nguyên lai Mặc tiểu trư lúc nhỏ thật đáng thương.
Sau đó hai người càng nói càng hăng say khiến mấy sinh vật trong phòng ghé mắt nhìn vài lượt, cuối cùng bọn họ trao đổi nick QQ, quyết định về sau thường xuyên trao đổi, còn phần số điện thoại thì thôi đi, bởi vì phòng kí túc xá hay cắt điện, cô khéo léo không hỏi.
Bất quá trước đừng phát triển nhanh như vậy cũng tốt, trong mơ chẳng biết thấy cái gì mà cười há há, khiến Tiểu Cầm ở trong chăn nói chuyện với Đại Dũng rên rỉ: “Ô ô, khẳng định trong mơ Nam Nam đang động kinh, thật đáng sợ. . . . . .”
Nhờ YY, làm cho quan hệ giữa cô và em ấy càng khăng khít, Đoạn Thành Vũ biết việc này, bất quá, anh cũng có kế hoạch của chính mình.
Nếu nói trở về vùng giải phóng cũ lại hội ngộ em ấy là điều ngoài ý muốn, nhưng là ông trời cho anh một cái cơ hội, anh rất giỏi bắt lấy cơ hội và hảo hảo lợi dụng. Cho nên mới có một phen thông báo thâm tình kia, tiếp theo ở hôn lễ quấy rối, chế tạo đường dẫn dư luận, thậm chí ngay cả tràng bang chiến kia đều cho anh cố ý khiêu khích Mèo Con Phấn Hồng. Tìm thời cơ thông báo cho cô biết, cô lập tức bỏ lại “Mặc Tử Lưu Niên” logout, kế hoạch của hắn thành công.
Cho dù anh không đoán được đó cũng tạo cơ hội cho cô và hắn tiến sâu thêm một bước, nhưng kế hoạch của anh chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Chờ Nam Nam ol game, bang hội liền phản ứng.
【Bang phái】【Vũ Phượng Hoàng】: nha, tiểu Nga Mi phản bội chúng ta đã login!
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: Tiểu Vũ, đừng nói vậy.
【Bang phái】【Vũ Phượng Hoàng】: Mèo Con, cậu đừng có tốt bụng quá, cái gì nên nói thì nói, làm bang chủ phải quyết đoán mới được!
【Bang phái】【Thanh Đảo Hư Trúc】: *đỉnh* *đỉnh* *đỉnh* cái con đó sao còn chưa chịu ra mặt nói rõ!
Lúc này Nam Nam đang ở QQ nói chuyện với Mặc Vân, nói chuyện đến cao hứng:
“Tiểu mỹ nhân, buổi tối tốt lành.”
“Gọi là chồng, vợ lại quên!”
“Hi hi, chồng à, hôm nay ol sớm thế.”
“Ừm, hôm nay ít việc, về nhà sớm chút, hơn nữa đang nhớ vợ, đương nhiên tranh thủ ol sớm!” Hôm qua cùng Nam Nam làm rõ, thực là một cái quyết định chính xác, như bây giờ nói chuyện với nhau hảo khoái trá. Bất quá tâm tình đang tốt lại nhìn kênh bang hội bị đập tan không ít, lập tức đánh trả:
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Hư Trúc, phiền cậu đừng dùng xưng hô ‘con đó’, cô ấy là vợ của tôi, xin cậu hãy tôn trọng.
【Bang phái】【Thanh Đảo Hư Trúc】: vậy kêu cô ta ra mặt giải thích đi, vì sao phản bội chúng ta!
Thanh Đảo Hư Trúc vào trước Vũ Phượng Hoàng gia nhập Chiến Thiên Thánh Hỏa, hai ngày nay cũng do bọn họ châm dầu vào lửa, nhưng là trước kia quan hệ với Nam Nam không đến nỗi nào, Lúc Mỗ Vũ Ôn Nhu còn ở, còn có thể cùng Nam Nam nói chuyện, nhưng hiện tại lại lạnh nhạt. Mặc Vân biết những người đối Nam Nam có nghi kỵ, trước ngại tổn hại mặt mũi nên không có gay gắt như bây giờ.
“Vợ ơi, trong bang có người gây rối, nhằm vào vợ đấy, vào nói lý luận làm rõ trắng đen đi.” Mặc Vân nói như vậy cũng không phải không bao che cho cô, mà là biết tính tình cô ra sao nên để cô tự trút giận.
“Ừ, đã nhìn thấy, hừ hừ.” Nam Nam vừa nói vừa đánh bàn phím:
【Bang phái】【Nhị Nam】: xin hỏi tôi phản bội là phản bội như thế nào?
【Bang phái】【Vũ Phượng Hoàng】: như thế nào, cơ hồ mọi người đều biết cô và Đoạn Kiếm Ẩm Lệ có một chân, cô nói chiến thuật cho anh ta biết, cô còn dám nói không phản bội bang, không phản bội Lưu Niên?
【Bang phái】【Nhị Nam】: đầu tiên, bang chiến sắp diễn ra tôi mới biết, cũng không lên YY, chiến thuật gì cũng không biết, thì báo kiểu gì? Với lại, tôi là mới chơi game này, mọi người đều biết, lần đầu vào phụ bản bang chiến biết cái gì mà làm nội gián? Còn có ngày đó tôi lấy quặng nhiều nhất, cống hiến lớn nhất, tích rất nhiều điểm, hai từ phản bội thực buồn cười!
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Đoạn Kiếm Ẩm Lệ quấy rối vợ tôi mà, mấy người ăn no không có chuyện gì thì im đi, đừng vu oan người khác. Vợ à, chồng yêu vợ *trái tim*
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: đủ, chuyện này cứ như vậy mà quên đi, game thôi, chủ yếu tìm vui vẻ.
Chương 26
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: đúng, game thôi, cũng không muốn gây mâu thuẫn với ai, mời mọi người cân nhắc.
【Bang phái】【Vũ Phượng Hoàng】: Lưu Niên, tôi nghe Mèo Con nói cậu là người hiểu lý lẽ, nhưng mấy câu đó tôi nghe chướng tai lắm.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Miêu tỷ, mọi người nói rất đúng, tỷ quá mềm lòng, bang này của tỷ cũng là của tôi, tôi đành làm người ác vậy.
【Bang phái】【Vũ Phượng Hoàng】:bởi vì trái với bang quy, sẽ bị khai trừ ra khỏi bang.
【Bang phái】【Thanh Đảo Hư Trúc】:bởi vì trái với bang quy, sẽ bị khai trừ ra khỏi bang.
Mặc Vân thân là phó bang chủ, tất nhiên chẳng do dự đem bọn họ đá ra.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: ai đồng ý với Vũ Phượng Hoàng tôi sẽ đá người đó. Cho là tôi giết gà dọa khỉ đi.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: Lưu Niên, em. . . . . .
【Bang phái】【Ta ⑨④ Suất】: vì hồng nhan mà nổi cơn thịnh nộ *cười to*
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Miêu tỷ, từ lúc mới chơi đến giờ tôi rất cảm kích tỷ, lâu như vậy, tôi cũng luôn luôn kính trọng các người, chính là lần này bạn của tỷ khiêu khích tôi.
【Bang phái】【Vân Phá Nguyệt】: xem ra cậu thực thích Nam Nam, ha ha.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】: Miêu tỷ có thể cho cô ta trở về, đương nhiên điều kiện tiên quyết là tôi không phải người trong bang này. Chiến Thiên Thánh Hỏa, thật vui khi quen biết mọi người, chúc mọi người chơi vui vẻ, hẹn gặp lại.
【Bang phái】【Mặc Tử Lưu Niên】cùng bổn bang bất đồng chí hướng nên đã rời khỏi.
“Di, nhanh như vậy liền lui, chị đây cũng lui.” Nam Nam nhìn màn hình đối với ống nghe nói với Mặc Vân. Hôm qua, bọn họ đã biết tên thật của nhau.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: Nhị Nam, em còn ở nên chị có lời muốn nói.
Mặc Vân ở bên kia hỏi Nam Nam muốn làm gì, lại nghe Nam Nam nói: “Đợi chút, có người muốn nói với chị.”
【Bang phái】【Nhị Nam】: bang chủ có việc xin nói mau, tôi sẽ rời khỏi ngay lập tức.
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: tôi chính là muốn nói cô mau rời đi, từ khi cô tham gia, bang này chẳng còn bình yên nữa!
Nam Nam trái tim băng giá, nhớ lại chính mình gia nhập Chiến Thiên Thánh Hỏa thật là nỗ lực xây dựng, nhưng mọi việc đều do cô sai hay sao? Cố ý gây chuyện sao? Thường ngày cũng khá hòa đồng, có nói có cười, cô và em trai kết hôn còn xoát loa không ngừng để chúc mừng? Thì ra trên mạng đều dối trá vậy sao?!
【Bang phái】【Nhị Nam】: ha ha, mấy người tự vấn lương tâm chính mình đi, tôi làm gì để phải xin lỗi mấy người? Cố ý cãi nhau hay đánh nhau? Bán đứng bang? Tôi mỗi ngày đều kiên trì chạy thương làm nhiệm vụ, mở ra xem xem cống hiến của tôi ít sao, mà các người lại là bao nhiêu!
【Bang phái】【Mèo Con Phấn Hồng】: mời cô đi cho!
【Bang phái】【Thượng Cổ Phong Hoa Tuyết Nguyệt】: đừng nói “các người”, tôi cũng chưa nói cô cái gì.
【Bang phái】【Nhị Nam】: đây là lần cuối gọi cô là ‘bang chủ’, cám ơn cô đã nể mặt, có lẽ là cho Lưu Niên mặt mũi, ngoài một tầng Internet còn một tầng da bụng, tôi không thể nhìn thấu mấy người, hơn nữa cách làm người của tôi cũng không đến phiên mấy người dạy, tái kiến!
【Bang phái】【Nhị Nam】cùng bổn bang bất đồng chí hướng nên đã rời khỏi.
Tốt rồi, cuối cùng được thanh tịnh, Nam Nam lắc đầu cười khổ, gia nhập cái bang này, Phấn Hồng Mèo Con cho rằng cô mang đến rắc rối, làm sao cô điều khiển mọi thứ được chứ. Game chủ yếu là tìm vui vẻ, nếu không hợp thì đường ai nấy đi, mắt không thấy tâm không phiền.
Mặc Vân nghe cô cười khổ, không khỏi hỏi: “Bọn họ tìm vợ có chuyện gì? Cần chồng hỗ trợ không?”
“Sao. . . . . . hết chuyện rồi tiểu mỹ nhân ơi.” Nghe được thanh âm em trai, Nam Nam lòng bình ổn, người mình coi trọng đang ở bên, trong Thiên Long này chỉ cần có thể là đáng mừng rồi: “Chị vừa rời bang, chờ ngày mai trạng thái không cho nhập bang biến mất chúng mình vào bang Tiểu Cầm đi, chị phải tìm một chỗ chạy thương.”
“Ha ha, vợ là cái cuồng nhân chạy thương, tiểu hào thì chạy được bao nhiêu chứ, vợ lo thăng cấp đi!” Mặc Vân cùng Nam Nam nói chuyện, vừa trả lời tin nhắn, cơ hồ là toàn an ủi, nhưng Mặc Vân không cần sự quan tâm dối trá đó, hắn đối những người đó trả lời cho có lệ, hiện tại hắn thầm nghĩ phải hảo hảo quý trọng Nam Nam.
Bỗng nhiên phát giác cô không lên tiếng, hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
“Ừ. . . . . .” Nam Nam điều khiển Nhị Nam đi vào thànhTô Châu, người đến người đi thật náo nhiệt, nhưng cô lại cảm thấy cô đơn. Đêm nay là lần đầu tiên login sau bang chiến, cho nên không cùng Lưu Niên ở một nơi, hơn nữa hắn ở bên kia đang trong phụ bản. Bất quá không nghĩ kêu hắn lại đây, cho nên cảm thấy cô đơn.
“Muốn chồng đi cùng không, dù sao bọn nhị ca sắp xong rồi, ở đâu, chồng tổ vợ.” Mặc Vân tựa hồ nghe ra giọng nói của cô khá bất thường.
“Chị hỏi thật em nha, cấp bậc của chị có phải không xứng với em?”
Mặc Vân sửng sốt, lập tức nhẹ giọng nói: “Chị ngốc quá, lo lắng cái này làm gì? Chị thường nói game mà thôi, để tâm quá sao được, cấp bậc thì từ từ luyện, nếu nói không xứng là không đúng.”
“A?” Nam Nam không phản ứng lại, đồng ý lời mời tổ đội của hắn.
“Em chỉ có cái bằng trung học, chị thì học đại học trọng điểm, nhẽ ra em không xứng với chị mới đúng?” Mặc Vân nói những lời này bây giờ là muốn cô yên tâm, lại khó nén trong lòng một chút sầu lo. Nếu thật sự muốn tiến xa hơn, điểm này rất quan trọng đấy.
Nam Nam tự nhiên hiểu được, còn muốn xác định hỏi ngược lại: “Mặc tiểu trư, em thật sj muốn kết giao với chị?” Nói những lời này thực sự cần rất nhiều can đảm, nhưng cần phải nói.
“Bởi vì em thích chị, không phải sớm nói qua sao, vậy chị có nguyện ý hay không?” Võng luyến cần vượt qua nhiều lắm, cho dù hắn rất rõ điểm này, nhưng không cách nào ngăn cản.
“Nếu như vậy, em chưa hiểu sâu rồi, làm sao không xứng chứ. Lần sau lại nhắc đến chuyện này, chị giận em thiệt đó!” Nam Nam không khỏi ôn nhu nói.
“Nam Nam, ý của chị là đồng ý kết giao với em sao?” Mặc Vân muốn xác định lại lần nữa.
“Ừ hừ, tuy rằng em là cái đầu heo, nói rõ như vậy còn không hiểu!” Lập tức Nhị Nam làm cái động tác lắc đầu bó tay với Mặc Tử Lưu Niên, cũng giống như trêu tức hắn.
“Nam Nam, cám ơn chị!” Mặc Vân cười vui đồng thời cho Mặc Tử Lưu Niên đảo quanh Nhị Nam, liên tiếp hôn gió, cuối cùng là ôm hôn. Này một màn, vừa vặn bị Vân Phá Nguyệt đi ngang nhìn thấy, Vân Phá Nguyệt thế nhưng ngừng lại, đánh một dòng sau:
【Phụ cận】【Vân Phá Nguyệt】: Lưu Niên, Nam Nam, tôi chúc phúc hai người, hy vọng chúng ta vẫn là bạn bè *mỉm cười* *mắt lấp lánh*
Nam Nam cười khẽ, đối vị phó bang chủ thứ hai của bang này nói không nhiều lắm, gặp bang chúng cãi nhau sẽ không tham dự vào, làm người mọi việc đều thuận lợi, tính tình mang tiếng tốt, cũng không hội đắc tội với ai, tuy rằng ngẫu nhiên khó tránh khỏi nói vài câu thô tục true đùa, nếu nói Phấn Hồng Mèo Con là loại ‘mặt đen’, nàng uyệt đối là cái ‘mặt đỏ’.
Trước khi làm vợ Mặc Vân, Nam Nam quan hệ với nàng cũng tốt lắm, ít nhất cho phép nàng gọi bằng cái tên thân mật là ‘Nam Nam’, ít nhất mỗi lần muốn chạy thương đều do nàng cấp, động tác còn thực nhanh chóng không khiến cô chờ đợi. Nhưng chung quy vẫn là một kẻ xảo trá giỏi che dấu, quá mức khéo léo đưa đẩy, cũng không thể làm nơi thổ lộ tâm sự.
【Phụ cận】【Mặc Tử Lưu Niên】: Nguyệt tỷ, cám ơn *hoa tươi*
Gặp tiểu mỹ nhân như thế như vậy, Nam Nam cũng khách sáo nói:
【Phụ cận】【Nhị Nam】: *bái tạ* *mỉm cười*
【Phụ cận】【Vân Phá Nguyệt】: không quấy rầy nhị vị, bye bye *vẫy tay*
Vân Phá Nguyệt đi rồi, Nam Nam bỗng nhiên click chuột vào nàng, mới phát hiện nàng cũng mang trạng thái cấm tham gia bang hội. Đây là trạng thái đặc thù sau khi lui bang, 24 giờ không thể gia nhập bang phái khác.
“Di? Nàng như thế nào cũng lui bang?” Nam Nam nghi hoặc.
“Kỳ thật nàng. . . . . .là nhân yêu.” Mặc Vân do dự một chút vẫn là nói ra.
“A?!” Nam Nam khiếp sợ, nhân yêu trong Thiên Long rất nhiều, vốn không có gì đáng để kinh ngạc, bất quá đó là Vân Phá Nguyệt, cùng một chỗ lâu như vậy lại không phát giác! Hơn nữa, chẳng có dấu vết gì để nhận biết, tiểu mỹ nhân làm sao biết được! Nếu biết còn cả ngày Nguyệt tỷ Nguyệt tỷ kêu như đúng rồi, thậm chí ngay cả Mèo Con Phấn Hồng cũng xem cậu ta như con gái, chính cậu ta cũng thường hay quở trách nam nhân là lũ thối nát mà?!
“Em làm sao biết được! Chẳng lẽ cậu ta chỉ nói cho em biết, chẳng lẽ cậu ta thật là Gay!!”
Nhắc đến phương diện nào đó, Nam Nam trở nên có chút hưng phấn.
“Á, vợ nghĩ nhiều rồi, chồng có quen cậu ta.”
Mặc Vân vừa nói, cô càng thêm hưng phấnvì thế quyết tâm phải biết sự thật:
Nguyên lai Mặc Vân đúng là quen được Vân Phá Nguyệt. Có một lần trong nhà cúp điện, hắn lẻn ra ngoài tiệm net. Bên cạnh có một nam sinh thanh tú, nhìn qua tuổi so với hắn lớn hơn một chút, trong khi chờ đợi mở máy hắn nhìn thấy cậu ta đang chơi Thiên Long, sau khi nhìn vài lần xong như bị sét đánh, bởi vì trên màn hình chính là Vân Phá Nguyệt, nhưng đang nói chuyện qua kênh đội với Mèo Con Phấn Hồng.
Đương nhiên, Vân Phá Nguyệt bị Mặc Vân phát hiện có chút kinh hỉ lẫn kinh sợ, không nghĩ tới bọn họ ở cùng một thành phố, bất quá thành phố này rất sầm uất nên gặp đồng bọn cũng dễ hiểu thôi. Tên thật của cậu ta là Tần Càng, chơi nhân yêu còn không biết xấu hổ mà còn chơi thật xuất sắc, ngược lại hào phóng thừa nhận chính mình thực yêu thích, cậu ta nói nam hào game này quá xấu, không thể lọt vào mắt xanh cậu ta, còn nói ngoạn nữ hào có tình thú riêng, cho nên chơi nữ hào là điều tất nhiên.
Bất quá, cậu ta tuyệt đối là thẳng, không phải Gay! Mặc Vân cực lực khẳng định, cường điệu lặp đi lặp lại với Nam Nam.
Tuy rằng Tần Càng hào phóng thừa nhận, nhưng vẫn xin Mặc Vân giữ bí mật, trong game hễ phát hiện ai là gay đều bị người chơi mắng xối xả, vì không muốn ảnh hưởng đến tâm tình của mình, duy trì tình trạng hiện tại là tốt nhất.
Mặc Vân cho rằng, mỗi người đều có quyền lựa chọn của riêng mình, làm nhân yêu chỉ cần không lừa gạt tình cảm hay tiền tài của người khác là ok rồi, đây là game, có gì là không thể? Tần Càng lại không cùng ai kết hôn, cho nên, hắn có thể lý giải cậu ta, cũng liền giúp cậu ta bảo hộ bí mật này.
“Nhưng là cậu ta làm nhân yêu cùng việc rời bang thì liên quan gì nhau?” Nam Nam tiếp tục phát triển vấn đề.
“Bởi vì, cậu ta cũng chịu đủ, nam nhân đều có một giới hạn nào đó. Đừng nhìn cậu ta bình thường không để ý gì, luôn một vẻ ta đây người tốt, nhưng là điển hình phái hành động, lúc đá Mộ Vũ Ôn Nhu là cậu ta, không phải Mèo Con, vừa rồi đá Hư Trúc cũng là cậu ta, em chỉ đá Phượng Hoàng thôi.”
“A, nguyên lai là vậy. . . . . .” Nam Nam cảm thấy quả nhiên cách tầng Internet mình sẽ không thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, đối Vân Phá Nguyệt tựa hồ có hảo cảm, không khỏi nhớ tới một người.
Túy Thiên Thu, không, hẳn là Đoạn Kiếm Ẩm Lệ, từng hiểu lầm đủ loại, có lẽ nên hảo hảo nói chuyện một lần.
Chương 27
Túy Thiên Thu từng cho cô cảm giác an tâm là điều không thể nghi ngờ, Lí Nam Nam căn bản là không quên được, nếu không xảy ra hiểu lầm cô chẳng muốn rời Thiên Long, nếu giờ vẫn còn chơi hẳn là hơn 100 cấp rồi nhỉ.
Bất quá nếu không xảy hiểu lầm kia, hiện tại làm sao có thể gặp được Mặc Vân, làm sao muốn thử cảm giác võng luyến? Cô nghĩ gặp Mặc Vân là do duyên cùng phận, còn Túy Thiên Thu hay Đoạn Kiếm Ẩm Lệ chỉ có cái duyên gặp nhau thôi. Mà duyên phận mặc dù kỳ diệu cũng thực ích kỷ.
Đêm nay login đã hạ quyết tâm cùng ca ca làm rõ mọi chuyện, thật may Đoạn Kiếm Ẩm Lệ đang ol. Nhưng anh không chủ động liên lạc với cô, trong lòng cô cảm thấy ấm áp, ca ca ôn nhu săn sóc ở quá khứ lại hiện ra, hiện tại anh không gây áp lực gì cho cô cả, như trước để cô tự suy nghĩ. Thương tổn anh Nam Nam có chút không đành lòng, nhưng cần kết thúc mọi chuyện thôi, dây dưa trong chuyện tình cảm đó không phải là tính cách của cô.
Vì thế Mặc Vân chuẩn bị kéo cô lên Tầng Hoàng Địa Cung train cấp, cô đã nói:
“Chồng ơi. . . . . .”
“Chuyện gì vợ? Ô, đã quên, nên về Lạc Dương lĩnh song.”
“Không phải, vợ thấy Đoạn Kiếm Ẩm Lệ, có thể chứ?”
Mặc Vân hơi ngẩn ra, nhưng lập tức thông suốt:
“Ừm, gặp anh ta rồi nói rõ ràng mọi chuyện đi.”
“Tiểu mỹ nhân thật thông minh!”
“Ha ha, đương nhiên, chồng là ai a.”
“Cái miệng thực ngọt, trước kia có theo đuổi ai không?” Nam Nam hỏi cái này thực trôi chảy, đương nhiên con gái ai mà chẳng để ý mấy chuyện này.
Mặc Vân lắc đầu cười yếu ớt, giọng điệu thành thật: “Chồng chỉ theo đuổi vợ thôi, chứ trước giờ không hứng thú.”
Lí Nam Nam ức chế máu mũi chảy ra, tiếp tục nói: “Thôi, lui đội đây.”
Cô tra qua Đoạn Kiếm Ẩm Lệ không có đội, cho nên cô tổ anh.
“Vợ ơi, anh ta dám làm khó vợ thì gọi ngay cho chồng.”
“Ai dám chứ, chỉ có vợ là ăn thịt người ta thôi.”
“Ha ha. . . . . .” Mặc Vân cười xong liền im lặng, tinh tế nghe Nam Nam bên kia thở dốc rất nhỏ, mặc kệ cô muốn gặp ai, cô đã là người của hắn rồi, như vậy đã quá đủ. Hiện tại rãnh rỗi, hay là dạo qua mấy sạp kiếm pet ngon mua tặng vợ nhỉ.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: nói chuyện chút nhé!【Tổ đội】
【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: cũng được, Trái Táo Nhỏ có gì muốn nói?
Anh chờ giây phút này đã lâu, anh khẳng định em ấy sẽ tìm đến.
Thấy anh chấp nhận cô có chút ngốc lăng, nếu gọi mình là Trái Táo Nhỏ, còn gọi tự nhiên như thế làm như chưa từng phát sinh chuyện gì.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: anh là Túy Thiên Thu?
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: ừ, là anh.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tìm nơi nào im lặng nói chuyện nhé.
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: Dạ Tây hồ?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: có thể.
Nhị Nam chạy đến Dạ Tây hồ thì đã thấy đại thần đứng đó chờ sẵn.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: anh chạy ra nhanh thật.
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: thành của anh đặt ở Tây hồ mà, lúc nhàn rỗi là chạy ra đây.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: a, giống như trước kia.
Khi nói chuyện, hai người đã thu tọa kỵ, trực tiếp ngồi ở trên cỏ, tuy rằng đây là võng du bàn phím, nhưng phải làm bộ làm dáng cho có không khí chớ.
Mặc Vân nhàm chán kiểm tra tọa độ của cô liên tục, phát hiện cô đang ở Dạ Tây hồ, liền cười nói: “Vợ à, đến Dạ Tây Hồ nói chuyện a, thật đúng là đầy hoài niệm nhỉ.” Vô hình trung giọng điệu của hắn tràn ngập ghen tuông nồng đậm.
Nam Nam đương nhiên nhìn ra được: “Tiểu mỹ nhân ngoan, nơi này im lặng, cũng không dẫn anh ấy đến chỗ mà mình hay đến.”
Mặc Vân ngoan ngoãn câm miệng, trong lòng hơi hơi ngọt ngào, đối với cô, chính mình dù sao cũng là đặc biệt.
Mà bên này Nam Nam và đại thần đang trong không khí trầm mặc, tuy nói mọi việc đang nằm trong kế hoạch nhưng anh không khỏi khẩn trương trong lòng. Gặp được em ấy quả thật rất cao hứng, cảm thấy chẳng biết nói gì cho phải. Nhưng kế hoạch nếu định rồi, sẽ đi từng bước một, anh hiểu mình nên làm cái gì.
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: em muốn nói gì thì nói đi?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: a nha theo em là có ý gì?
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: anh đã nói rồi, ngày em kết hôn, còn có cuộc bang chiến khiến anh đau lòng, cho nên anh mới nói ra sự thật.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: chỉ có vậy?
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: nếu không tin, anh sẽ thành tâm chúc phúc hai người, chúc phúc em cùng Lưu Niên. Nếu em thực sự vui, đương nhiên anh cũng thấy vui *mỉm cười*
Ai, anh thế nhưng tỏ ra rộng lượng? Nam Nam kinh ngạc, vốn định nói anh thật rộng lượng nhưng lại thôi.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: anh. . . . . . Cám ơn.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian